Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

KỂ SỰ TÍCH HOA CÚC TRẮNG


Ngày xưa có cô bé
Hiếu thảo nhất trên đời
Cô sống với người mẹ
Trong túp lều tả tơi

Thật không may ngày nọ
Mẹ cô bệnh hiểm nghèo
Mà nhà thì túng thiếu
Không tiền lo thuốc thang

Nhìn mẹ cô buồn lắm
Một lần khóc bên đường
Bổng có một ông lão
Đi qua dừng hỏi han

"Tại sao cháu lại khóc ?
Hãy kể rõ ta nghe ..."
"Mẹ cháu bệnh nặng quá
Nhà nghèo chẳng thuốc thang ..."

"Cháu đi vào rừng nhé !
Tìm đến một gốc cây
Cây cổ thụ to nhất
Có duy nhất bông hoa

Hãy trèo lên hái lấy
Mang về cho mẹ ngay
Bông hoa bao nhiêu cánh
Mẹ sống bấy nhiêu ngày"

Cô liền vào rừng thẳm
Phải tìm kiếm rất lâu
Mới thấy bông hoa ấy
Vất vã mới hái xong

Cầm bông hoa cô đếm
Chỉ bốn cánh mà thôi
Giật mình cô tư hỏi:
"Mẹ sống từng ấy sao ?"

Cô dùng tay mình xé
Tách nhẹ từng cánh hoa
Ra vô vàng cánh nhỏ
Đến mức đếm không ra

Từ đó người ta gọi
Bông hoa cúc trắng này
Là tấm lòng hiếu thảo
Của cô bé ngày xưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét